Gospel Camp (Mike Snook's Testimony)
Contents
Introduction
0:00 viTôi tên là Mike Snook. Tôi là cựu lính Mỹ tại chiến tranh Việt nam, đã được giải thoát và cứu rỗi bởi ơn thương xót của Chúa Giê-su Christ. Đây là cuộc hành trình đời tôi, từ tối tăm đến ánh sáng của Chúa Giê-su. |
0:00 enMy name is Mike Snook. I am a Vietnam Veteran who has been saved and delivered by the grace and mercy of my Lord and Savior, Jesus Christ. This is a story about my journey from a life of darkness into the light of Jesus. |
0:05 viCha mẹ tôi ly dị trước khi tôi sanh ra, và tôi chưa hề thấy mặt cha ruột mình. Ông đã mất trong một tai nạn làm việc tại bờ biển, lúc đó tôi chỉ mười hai tuổi. Tôi lớn lên tại miền bắc Minnesota. Mẹ và cha kế tôi cả hai cùng nghiện rượu. Với tất cả là tám đứa con, và chúng tôi thì rất nghèo khổ. Tám đứa nhỏ lớn lên trên cùng một chiếc giường ngủ - bốn con trai bên phía này, bốn con gái bên phía kia. Có một lúc chúng tôi dùng chuồng gà đổi lại thành nhà để ở. Cha kế bỏ mẹ tôi khi tôi mười hai tuổi và chúng tôi trở nên nghèo khổ phải xin tiền xã hội mà sống. Mẹ tôi chỉ có 200 đô một tháng và ít hàng hoá thường dùng. Cuộc sống thật là khó khăn. |
0:05 enMy parents divorced before I was born and I never met my real dad. He was killed in a long shore man accident when I was twelve. I was raised in northern Minnesota. Both my mom and step-dad were alcoholic. There were eight kids and we were very poor. Growing up we had one bed for eight kids – four boys at one end and four girls at the other. At one point we were living in a converted chicken coup. My step-dad left my mom when I was a twelve and we became a welfare family. My mom got two hundred dollars a month and commodities. Life was very hard. |
0:10 viTôi đã tin nhận Chúa tại một nhà thờ Methodist khi tôi mười lăm tuổi, rồi chẳng bao lâu tôi bèn trở lại đường cũ của trần gian. Tôi đã bỏ học rồi đi vào con đường phạm pháp. Tôi ăn cắp một đôi giầy tại khu chơi bowling và đã bị cảnh sát bắt bỏ tù. Ông huấn luyện viên và vợ ở trường trung học làng tôi đã bảo lãnh tôi ra tù và họ trở thành cha mẹ nuôi của tôi. Tôi phải dời đến thành phố khác để hoàn tất bậc trung học của mình. Sau khi học xong trung học, tôi gia nhập quân đội và đến Việt nam từ năm 1967 tới năm 1969. |
0:10 enI accepted Jesus as my savior when I was fifteen years old at a Methodist Church, but soon fell back into the ways of the world. I dropped out of school and got in trouble with the law. I stole a pair of shoes at a bowling alley and got caught by the police. A coach from the local high school and his wife got me out of jail and became my foster parents. We moved to a different town where I was able to complete high school. After high school, I joined the army and I went to Vietnam. I was there from 1967 to 1969. |
First time in Vietnam
0:15 viTôi được đào tạo để điều hành đài phát thanh và làm việc tại một trạm chuyển tiếp vô tuyến. Sau khi tết Mậu Thân năm 1968, tôi rơi vào thời kỳ đen tối của đời mình, nó làm tê liệt mọi cảm xúc trong tôi. Năm 1969 khi trở về nhà, tôi cảm thấy mình như là người Việt hơn là người Mỹ. Tôi thấy như mình không thích hợp tại đất nước này nữa. Tôi cô gắng quên đi những gì đã xảy ra vào năm thứ hai tại Viêt nam. Tôi đã luôn nhớ lại những cảnh ghê rợn, và luôn gặp cơn ác mộng khủng hoảng. Tôi bắt đầu uống rượu, và nó dường như làm tôi thấy khuây khỏa hơn. Những khi tôi không uống rượu tôi luôn phải cố gắng làm mình bận rộn. |
0:15 enI had been trained as a radio operator and worked at a radio relay station. After the TET offensive in January 1968 I went to a very dark place and shut down emotionally. When I came home in 1969, I felt more Vietnamese than American. I didn’t feel like I fit in this country any longer. I tried to forget about what had happened that second year in Vietnam. I was having reoccurring nightmares and flashbacks. I started drinking alcohol, and it seemed to help for a while. When I wasn’t drinking I tried to stay busy. |
Reverse culture shock
0:20 viTôi có được một công việc làm tốt tại hãng điện western electric năm 1970. Tôi gặp một phụ nữ rồi kết hôn. Đời sống cải thiện hơn nhưng những cơn ác mộng thì vẩn đeo bám. Vào tháng 11 năm 1975, tôi bước vào trại cai nghiện và bỏ uống rượu. Khi bước ra ngoài, thì tôi tham gia vào nhóm người cai nghiện. Chúng tôi có bốn đứa con, ba con gái và một con trai. Các con tôi không bao giờ thấy tôi say rượu. |
0:20 enI got a good job working for Western Electric in 1970 at a plant in Minneapolis. I met a woman and got married. My life got better, but the nightmares continued. In November of 1975, I entered a rehab and quit drinking. When I got out I started going to Alcoholics Anonymous (AA). We had four children, one boy and three girls. My kids never saw me drunk. |
0:25 viVì công việc nên chúng tôi phải dời từ Minneapolis tới Omaha rồi lại tới thành phó Kansas City. Tôi trở lại trường đi học lấy được bằng cử nhân, vào năm 1986, và tôi được thăng chức trong việc thương gia. |
0:25 enMy job took us from Minneapolis to Omaha, and then to Kansas City. I went back to school and got a bachelor’s degree, and in 1986 I got a promotion into sales. |
The American Dream
0:30 viVẫn tỉnh táo không rượu chè, với một cuộc sống tốt đẹp, tôi bắt đầu học võ thuật Triều Tiên và được đai đen môn Taekwondo. Võ thuật làm tôi thích thú về Phật Giáo. Tôi sùng bái đạo Phật bắt đầu thờ các tượng ở Chùa Việt nam. Tôi tu tập trong Phật tử và và sau đó được xưng pháp danh. |
0:30 enStill sober, and still living a good life, I began studying martial arts and received a black belt in taekwondo. The martial arts got me interested in Buddhism. I got serious about Buddhism and started worshipping idols in Vietnamese temples. I was a practicing Buddhist and was later ordained. |
0:35 viTôi bắt đầu phụ giúp trong chương trình tái định cư Việt tại địa phương. Gia đình chúng tôi đã tài trợ cho một gia đình người Việt giúp họ có thể sinh sống tại Kansas City. Từ từ gia đình đó chuyển tới tiểu băng Ca-li. Chúng tôi vẫn giữ liên lạc ngay khi gia đình họ chuyển đến sinh sống tại Los Angeles. Điều kỳ diệu mà Đức Chúa Trời đã làm, Ngài dùng điều tốt, điều xấu, và điều tang thương đen tối, sử dụng nó để đem lại vinh hiển danh Ngài. Hôm nay Chúa đang dùng quá khứ đen tối của tôi để toả soi ánh sáng của Ngài tới những người chưa biết tình yêu Chúa. |
0:35 enI started helping with the local Vietnamese resettlement program. We sponsored a Vietnamese family and helped them integrate into the Kansas City community. Eventually the family moved to Los Angeles, but I still stay in touch with them. The amazing thing is that God can take the good, the bad and the ugly and turn it around and use it for His glory. Today God is using my dark past to shine the light of Jesus to non-believers. |
0:40 viNăm 1993, sau lần khám tổng quát bác sĩ phát hiện tôi bị ung thư tuyến tiền liệt, chứng ung thư này do chất độc màu da cam để lại. Lúc đó tôi chỉ 46 tuổi thôi. Tôi có tình nguyện đi Việt nam nhưng chẳng phải tình nguyện bị nhiễm độc. Ca mổ được tiến hành nhanh chóng để cắt bỏ khối u. Bệnh ung thư đã làm tôi yếu dần mất mấy năm. Rồi lại cùng lúc đó, họ lại phát hiện ra tôi bị bịnh ám ảnh rối loạn thần kinh mãn tính và khởi đầu điều trị. |
0:40 enIn 1993, a routine trip to my doctor led to their discovery of prostate cancer. The cancer was linked to my service in Vietnam and exposure to Agent Orange. I was only forty-six at the time. I had volunteered to go to Vietnam, but I didn’t volunteer to be poisoned. Surgery quickly followed to remove the cancer. My bout with cancer left me impotent for several years. It was about this same time that I was diagnosed with Chronic Post Traumatic Stress Disorder (PTSD) and started receiving therapy. |
Became a nightmare
0:45 viTôi được thăng chức nên phải dời tới thành phố Las Vegas. Tôi đang sống theo giấc mơ khá giả của người Mỹ: thu nhập 6 chữ số, nhà lớn, xe mới, vợ đẹp, con ngoan. Đến tháng 3 năm 1997, thế giới của tôi sụp đổ và mọi sự tan tành. Tôi bứoc vào nhà sau một chuyến thương mại buôn bán. Vợ tôi trở nên xa lạ. Tôi hỏi cô ấy có chuyện gì không? Cô ta trả lời rằng: Cô tính bỏ nhà đi để tìm lại chính mình, rồi cô ấy ra đi. Sau đó, tôi biết được cô ấy đã gặp gỡ một người đàn ông khi cùng làm việc chung với. Tôi quậy phá, dữ dội. |
0:45 enI received another work promotion and moved my family to Las Vegas. I was living the American dream: six figure income, big house, nice car, beautiful wife, and great kids. Then in March of 1997 my world fell apart. I came home one day from a business trip. My wife had been acting strange. I asked her what was going on and she told me she was thinking about leaving, that she needed to find herself, and then she left. I later found out that she had met a guy at work. I was devastated. |
0:50 viTôi trở thành kể muốn giết người và muốn kết liễu cuộc đời. Tôi bắt đầu mua những khẩu súng. Rời khỏi phòng ngủ rộng lớn đó, tôi chuyển tới một căn phòng nhỏ có hẻm. Tôi treo những tấm màn đen lên cửa sổ và ngủ dưới nền nhà với súng và đạn chung quanh. Chỉ có con trai, Mike, và tôi sống trong căn nhà mà thôi. Tôi nói Mike đi đến nơi khác sống bởi vì tôi thật sự đang điên nổi loạn. Con trai tôi chuyển đến ở nhà bạn. Lúc ấy cậu ta đã 18 tuổi. Một tuần sau đó nó trở về nhà nói với tôi rằng "con sẽ không rời xa cha nữa.” Tôi biết nó nặng lòng do vì nó đã từng thấy tôi sống trong những thời điểm quá đen tối. |
0:50 enI became suicidal and homicidal. I started buying guns. I move out of that master bedroom into a small room down the hall. I hung black sheets on the windows and started sleeping on the floor with the guns and ammo. My son, Mike and I, were the only ones left in the house. I told Mike that he needed to leave because I was getting real crazy. Mike moved in with a friend. He was eighteen years old at the time. A week later he returned to the house and told me, "I’m not leaving you again, Dad". I carry that with me because he saw me in some pretty dark places. |
But God had a plan
0:55 viKhông lâu sau đó, khi tôi đang ngồi tại phòng làm việc phía trên lầu của ngôi nhà với khẩu súng 357 đã lên nòng, sẵn sàng nã vào đầu tôi bất cứ lúc nào. Bổng nhiên, con gái tôi, Marie, đi vào nhà rồi vội đưa tôi đến bệnh viện quản lý cựu chiến binh tâm thần tại thành phố Las Vegas. Lần đầu tiên tôi tới đây. Chúa dùng con gái tôi thật đúng lúc. Thật Chúa có chương trình, nhưng bạn không thể thấy vì đang sống trong tối tăm. |
0:55 enIt wasn’t too long after that, I was sitting in my home office upstairs in that house with a loaded 357 handgun ready to blow my brains out and my daughter Marie came in and got me to the VA psych ward in Las Vegas, it was my first trip there. God sent my daughter in at the right time. He’s got a plan, but you don’t see it when you are living in the darkness. |
1:00 viBệnh viện cựu chiến binh cho tôi biết tôi bị rối loạn tâm thần không thể đương đầu với thực tế. Khi xuất viện tôi quyết định tôi sẽ tự tử. Tôi bắt đầu uống rượu whisky . Tôi trở lại với rượu sau khi đã từ bỏ được 18 năm. Tôi bắt đầu suy nghĩ thật điên rồ. Tôi đã nghĩ tôi sẽ trở lại Việt nam và sẽ không bị đau đớn nửa, chỉ cần đến đó rồi chết. Trở về và kết liễu cuộc đời. Đó là chương trình của tôi. Tôi lãnh tiền hưu sớm, giao lại cho vợ tôi căn nhà 5 phòng, phần nửa tiền để dành dụm, phần nửa tiền về hưu. |
1:00 enThe VA hospital said I had a psychotic break from reality. When I got out of the VA hospital, I decided I was going to kill myself, or I was going to start drinking whiskey. I began drinking after eighteen years of being sober. I really started thinking crazy. I thought, maybe I’ll go back to Vietnam, and I won’t have to feel this pain. I thought, I’ll just go over there and die. Go back and finish the job. That was my plan. I took an early retirement from my job; gave my wife the five bedroom house; half of our savings; and half of my retirement check. |
1:05 viTôi trở lại Việt nam trong tháng bảy năm 1997. Tôi đã dành hẳn một tháng tại đó để cố hình dung ra những gì tôi sẽ làm. Lúc đó tôi ở tuổi năm mươi, tôi sống trong một dất nước mà chẳng có một người thân quen. Tôi quay trở về Mỹ để hoàn tất thủ tục ly dị, vào tháng một 1998 tôi chuyển đến Việt nam. Công ty mà tôi đã nghỉ hưu, khi biết tôi ở châu Á, đã đề nghị tôi ký hợp đồng và tôi trở thành giám đốc quốc gia tại Việt nam, Campuchia, và quốc Lào. |
1:05 enI went back to Vietnam in July of 1997. I spent almost a month there trying to figure out what I was going to do. I was fifty years old in a country where I knew no one. I went home and finished the divorce, and in January of 1998, I moved to Vietnam. The company I retired from found out I was in Asia, and they asked me to contract with them and I became the country manager for Vietnam, Cambodia, and Laos. |
Back in Vietnam
1:10 viTôi đã có văn phòng làm việc tại Sài gòn, Hà-nội, và một cửa hàng hàng tại Phnôm Pênh, Campuchia, nơi có bảo vệ cầm khẩu súng AK-47 trước cửa tiệm bởi vì tại đây rất nguy hiểm. Tôi bán các thiết bị điện thoại cho ba nước Á châu. Tức là thời gian thật khủng khiếp. Tôi đang làm việc cho một nhân ở Singapore sắp xếp một hội nghị bán hàng hoá tại Sài gòn trong khi tôi vẫn thường say xỉn sống trong khu bụi đời. Tôi sống trong khu ổ chuột, chỗ mà chuột chạy chung quanh. Khi tôi đang ngồi chòm hỏm để tắm thường thấy những con rết đỏ khổng lồ bò ra từ ống cống. Tôi vẫn cứ uống rượu và say xỉn liên miên. |
1:10 enI had an office in Saigon, an office in Hanoi, and a storefront in Phnom Penh, Cambodia that was protected by a man with an AK-47 out in front of it because it was still really dangerous in Cambodia. I sold telecom equipment to these three countries. It was a crazy time. I’m working for a business man in Singapore setting up a sales conference in Saigon while I’m drunk and living in the ghetto. I lived in the slums, where the rats were running around, where big red centipedes were coming up from the sewer drain when I would squat to shower. Meanwhile, I was drinking every day to stay drunk. |
1:15 viVào khoảng cuối năm 1998, tôi làm xong hợp đồng. Tôi xuống tóc và mua vé sang Lào. Thường ở Việt nam, bạn chỉ cạo đầu nếu bạn muốn đi tu hoặc khi quyết định tự tử. Tôi muốn tự tử. Tôi bay tới Viêng Chăn, thành phố chính của nước Lào rồi nghỉ lại một khách sạn. Tôi mua vé đi thuyền đi lên sông Mê Kông ngày sau đó với mục đích ra khỏi thuyền rồi đi bộ vào rừng để chết. |
1:15 enTowards the end of 1998, I terminated my work contract. I shaved my head and bought a ticket to Laos. In Vietnam, you only shave your head if you are going to become a monk, or if you have decided to die. I had decided to die. I flew into Vientiane the capital of Laos and checked in to a hotel. I bought a ticket on a boat going up the Mekong River the next day with the intentions of getting off the boat and walking into the jungle to die. |
1:20 viTối đó tôi đang ngồi trong quầy rượu tại thành phố Viêng Chăn, Lào, lúc hai giờ sáng một phụ nữ người da trắng bước tới quầy bán rượu. Cô hỏi, có ai ở đây nói tiếng Anh không? Tôi đáp lại, tôi nói tiếng Anh. Lúc ấy, chỉ có tôi và người pha chế rượu. Cô ta nói với tôi, cô là người làm cho Đoàn Hòa bình đi dạo chơi qua Lào. Cô vừa mới xuống xe buýt và các khách sạn đều đã đóng cửa. |
1:20 enThat night I’m sitting in a bar in Vientiane, Laos, at two o’clock in the morning when a caucasian lady walked into the bar. She asked if anyone could speak English. I told her I spoke English. I was the only person in the bar besides the bartender. She told me that she was a Peace Corp worker back-packing through Laos. She just got off the bus, and all the hotels were closed. |
Video
bộ phim bắt đầu ở đây
|
The video starts here
|
From darkness into the light
1:25 viCô ấy cần một chỗ ngũ. Tôi nói với cô ấy rằng phòng tôi có hai giường ngũ, cô có thể nghỉ lại đó. Nhưng lúc đó tôi vẩn còn uống rượu. Tôi nói với cô ấy rằng tôi đang uống whiskey và nhã ý mời cô ta cùng uống chung. Cô ngồi xuống gọi một ly cô-ca. Tôi hỏi cô ấy có muốn uống bia không? Tôi nói với cô ấy rằng tôi đang uống rượu whiskey và sẽ uống cho thật xỉn tối nay, bởi vì tôi sẽ đi ra bờ sông vào buổi sáng. Cô ấy nói cô không uống rượu đâu. Cô đã gia nhập A-A (tức là hiệp hội những người nghiện ẩn danh) và cai nghiện rượu hơn là bảy năm rồi. Tôi không thể tin được. Tôi đáp, "Cô đang đùa với tôi ah? Tôi đã cai nghiện rượu và bỏ nó được mười tám năm trước khi vợ tôi bỏ đi." Tôi chẳng thể nhớ được mình đã quay trở về khách sạn vào tối đó. |
1:25 enShe needed a place to sleep. I told her my room had two beds and she could stay there, but that I wasn't done drinking yet. I told her I was drinking whiskey, and asked her what she would like to drink. She sat down and ordered a coke. I asked her, didn’t she want a beer? I told her I was drinking whiskey, and going to get drunk tonight because I was going up the river in the morning. She told me that she didn’t drink alcohol. She said she had been sober in AA for over seven years. I could not believe it. I said, “You have to be kidding me!” “I used to be sober in AA and had over eighteen years sober before my wife left.” I don't remember going back to the hotel that night. |
1:30 viSáng ra, khi giữa trưa thức giấc, cô ấy đã đi rồi. Cô ấy chỉ để lại một mảnh giấy trong phòng - mọt miếng giấy vệ sinh. Viết lại rằng: "Mike Snook, Hãy đến với Đấng được tôn trọng, Các đường lối tay Chúa làm việc rất kỳ diệu thay. Hy vọng gặp lại bạn trong buổi họp những người nghiện ẩn danh sang năm nhé." Ký tên là, "TM". Tôi ngồi trên giường rồi bắt đầu khóc. Tôi kêu cầu đến Chúa. Chúa ôi! Cứu con. Làm ơn, cứu con!" Tôi nhận ra rằng tôi không phải chết, co thể tôi sẽ bỏ được rượu nửa chăng, và có thể thấy lại các con cái của tôi. Chính lúc đó, tôi dâng cho Chúa lại cuộc đời tôi. Tôi tin rằng cô ấy là một thiên sứ Chúa sai đến. |
1:30 enThe next day, I woke up around noon, and she was gone. She left me a note on the only piece of paper in the room - a piece of toilet paper. It said: "Mike Snook, to the honorable one, God works in mysterious ways, hope to see you in an AA meeting next year. She signed it, TM". I sat on the bed and started crying. I called out to God, “Lord help me, please help me.” I realized that maybe I didn’t have to die, maybe I could get sober again, and maybe see my children again. Right then, I began to give my life back to Jesus. I believe that lady was an Angel sent by God. |
1:35 viTôi đã mua vé bay trở lại Sài gòn và đăng ký một phòng tại khách sạn để cai nghiện giải độc. Khổ sở rất nhiều trong việc ngừng uống rượu. Cả người tôi run rẩy, tôi cảm tưởng rằng những con nhền nhện đang bò khắp cơ thể mình. Chưa khi nào tôi cảm thấy lạc lỏng và cô đơn như vậy. Bốn ngày sau đó, đây là lần thứ ba tôi trở lại bệnh viện cựu chiến binh Las Vegas đây là lần thứ ba. Tôi bịnh rất nặng, đầu trọc lóc, tôi nói chuyện với bác sĩ bằng tiếng việt. Tôi đã ở lại nhà thương khoảng hai tuần. Bác sĩ cho tôi thuốc tâm thần để tôi được ổn định hơn. Tôi vẫn còn dùng thuốc ấy mấy năm sau. Khi tôi được điều trị tâm thần xong, tôi trở lại thành phố Kansas. Tôi bắt đầu vào câu lạc bộ cai nghiện rượu, chỗ mà trước kia tôi cai nghiện. |
1:35 enI caught a plane back to Saigon and checked into a hotel room to detox. It was a difficult time getting off the alcohol. I was shaking really bad and felt spiders crawling on me. I have never felt so alone and lost. After about four days I returned to Las Vegas and checked into the VA Hospital for the third time. I was really sick - I had no hair and was speaking to the Doctors in Vietnamese. I was in the hospital for about two weeks. The Doctors were giving me antipsychotic drugs to stabilize me. I continued the medications for several years. When I got out of the psych ward I went back to Kansas City. I began going back to the AA club where I had been sober before. |
Free from death
1:40 viCơn thềm rượu dằn vật trên tôi từng ngày. Tôi uống thêm một lần cuối trước khi tôi hoàn toàn đầu phục dâng trọn đời tôi cho Chúa. Tôi gọi cho vị mục sư nhà thờ Methodist chỗ tôi ở. Ông dặn tôi quỳ xuống cầu nguyện, và ghi tên tôi vào danh sách tội nhân cần được cầu nguyện. Ngày 11 tháng 6 năm 2000, Tôi được tái sinh! Tôi tiếp nhận Chúa Giê-su là cứu Chúa đời tôi. Tôi bỏ được rượu và theo Chúa từ ngày đó tới nay. |
1:40 enThe craving for alcohol was on me every day. I drank one more time before I finally completely surrendered my life to Jesus. I called the Pastor from that small Methodist church. He told me to get on my knees and he led me in the sinner's prayer. I was born again on June 11, 2000! I accepted Jesus as my Lord and Savior that day. I have been sober and following the Lord since that day. |
1:45 viTôi đã gặp vợ tôi, Lori tại nơi cai nghiện. Cuộc dàm thoại đầu tiên của chúng tôi là đừng bao giờ tin cậy người khác phái nào bất cứ ai, chẳng bao giờ nửa. Chúng tôi học được rằng mình chỉ có thể tin cậy vào Chúa và cũng tin tưởng lẫn nhau chứ. Bây giờ, Lori và tôi có một nếp sống mới thật tốt đẹp trong Chúa. Chúng tôi có năm người con và mười hai đứa cháu. Chúng tôi dâng trọn đời mình cho Chúa và hầu việc Ngài. Chúng tôi có chương trình chăm sóc cho người Việt và cựu chiến binh gọi là Tin Lành của Chúa (The Good News of God). Trong tháng 7 năm 2013, Chúa xoá tan mọi ký ức đau buồn, quá khứ ám ảnh không còn ràng buộc lòng tôi khi tôi làm việc trong chương trình chăm sóc cho cựu chiến binh và người Việt. |
1:45 enI met my wife Lori in an AA meeting. Our first conversation was about never trusting anybody of the opposite sex ever again. We learned that we could trust Jesus and each other. Today, Lori and I have a wonderful new life in Christ. We have five children, and twelve grandchildren. We are sold out for Jesus, and minister for the Lord together. We have a Vietnamese and Veteran Ministry called The Good News of God. In July 2013, God removed the strongholds of Vietnam so past traumatic memories no longer hinder me from ministering to all Veterans and Vietnamese. |
A new life in Christ
1:50 viNgợi khen Chúa! Chúa vẫn đang mở những cánh cửa mới cho chúng ta chia sẻ lời Chúa. Năm ngoái, Lori và tôi về Việt nam trong chuyến chăm sóc. Chúa muốn tôi trở về Việt nam chia sẻ tin lành cứu rõi cho người Việt nam, tôi muốn thật hết lòng. Cảm tạ Chúa Giê-su! Lòng nguyện theo Giê-su, con quyết đi theo Ngài. Con quyết không lui nguyên theo Giê-su. |
1:50 enPraise the Lord! God continues to open new doors for us to share the Gospel of Jesus Christ. Last year Lori and I went to Vietnam on a ministry trip. I am humbled that The Lord would ask me to go back and share the good news of God with the Vietnamese people. Thank you Jesus! I have decided to follow Jesus - no turning back! |